Thứ Năm, 5 tháng 4, 2018

TỰ SỰ VỀ CUỘC ĐỜI CHA

CUỘC ĐỜI CHA
Chiến tranh ! tuổi trẻ cha sinh ra nơi chiến tuyến chia cắt đôi bờ.Ban ngày cha ở bờ bắc , ban đêm cha được xuống bờ nam. Kỳ trúc , Mai Xá , Lâm Xuân ,Xuân Mỵ...Nhưng nơi cha cùng đồng đội mà con được nghe cha kể chuyện.
Những may mắn sống sót dưới mưa bom và làn đạn,con còn nhỏ im lặng nghe và hỏi nhiều vô kể.Tuổi trẻ cuộc đời cha cũng như người thân ở quê hương thời chiến tranh súng đạn từng ngày từng giờ,bản năng sinh tồn dành giật mạng sống mổi lúc mổi khi.
Và cha cũng một lần trong một chiến trận ,và mẹ cũng nghe tin cha cùng đồng đội ...Nội và Mẹ cũng lập vị thờ cha .Đến năm 1972 giải phóng quảng trị mới rỏ thông tin nhầm.
Hạnh phúc vở òa với gia đình Cha trở về lành lặn năm 1974 Cha mới thực sự có con trai đầu lòng ở tuổi 34.Con trai đầu cũng là con trai thứ 3,bao nhiêu thời gian đó mẹ khổ đau nhưng may mắn hơn. Và đến 1975 giải phóng đất nước giửa mùa thu con chào đời.
Vì sức khỏe mẹ nên con không được khỏe khi sinh ra,cuộc sống quê nghèo con chưa đủ sức cày cuốc.Cha chọn cho con nghề may học xong con chưa đủ đứng đắn để mở một tiệm may.Nên con đi làm công nhân may.
Từ năm 1990 con ít khi ở với gia đình đến năm 1996 con lại đi mưu sinh quá xa Sài gòn là nơi con chưa hề biết.Đời công nhân có khi con không đủ tiền về quê có khi ở lại đến 2 năm mới về.
Bao nhiêu thời gian xa quê hương là bấy nhiêu thời gian vất vã khổ đau đời công nhân đôi khi mì gói chia hai lần và ăn qua loa.Con không dám kể với cha mẹ nghe chuyện này vì cha mẹ nào không thương con.
Nhật ký con viết một mình không viết hết nhiều vì cuộc sống quá trải dài,những năm thang con cứ về rồi lại đi.
Cuộc đời con đoạn đành nghiệt ngã ,có đôi lúc buôn quá áp lực mưu sinh và sự tồn tại.Thoáng một chóc là tết lại về con thấy cha mẹ già đi.
Tháng năm trôi con quên cả tuổi của mình,con dừng lại riêng tư ba mẹ đừng lo,con của con là đứa cháu nội đầu tiên nó đã lớn.Mong cha mẹ an tâm con sẽ tròn bổn phận làm cha.
Hôm nay trên đất khách cũng như bao đêm nức nở quê người,Giửa khoảng khắc con chuẩn bị tin thần những cuộc chia tay mà con không ai muốn ..Lẽ nào Cha ơi !...

Con ra đi 1996 con 21 tuổi , Cha 56 tuổi Mẹ 54 tuổi
con về 1999 con 24 tuổi , Cha 59 tuổi Mẹ 57 tuổi
con đi lại 2005 con 30 tuổi Cha 65 tuổi Mẹ  63 tuổi
Năm 2018 con 43 tuổi Cha 78 tuổi Mẹ 76 tuổi           
 TP Hồ Chí Minh 3 giờ sáng 04-04-2018 

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2018

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ THƯƠNG NHAU



Một thời để nhớ thương nhau
Một thời để lại một câu thơ buồn
Năm mù sương tháng mù sương
Bóng anh ở dưới con đường mùa xuân

Hàng cây xưa đả phong trần
Anh phong sương với nợ nành nhân gian
Một thời như khói sương tan
Một thời như nắng vổ vàng ngoài hiên

Anh là ai giửa vô biên
Một câu hỏi lạnh phiền muộn anh
Một thời thôi rất mong mênh
Một thời sương gió chòng chềnh riêng anh
Đi tìm sỏi nắng ban mai
Gặp em giửa lúc xuân phai mất rồi.

DĨ VÃNG QUA ĐI


Ngày xưa mang áo học trò
Ngày xưa chưa biết hẹn hò yêu thương
Ngày xưa chưa nợ tơ vương
Ngày xưa chưa hiểu đoạn trường tình yêu

Ngày xưa vóc dáng yêu kiều
Ngày xưa áo trắng nhìn chiều phố vui
Ngày xưa chưa biết ngậm ngùi
Ngày xưa hoa nắng thả xuôi theo dòng

Ngày xưa mang tuổi xuân hồng
Ngày xưa hồn trắng như lòng giấy hoa

Bây giờ hương phấn nhạt nhòa
Bây giờ nâng phím bài ca tình sầu
Bây giờ đời cuốn trôi mau
Bây giờ cúi mặt tay chào ngày thơ

Bây giờ trong bóng đêm mờ
Bây giờ người mất ta mơ ngày hồng
Bây giờ tình chẳng còn mong
Bây giờ em khóc trong vòng tay ai 

Bây giờ giờ mộng ước chưa thành

Bây giờ hai đứa thôi đành chia tay ..!

ANH CHỈ LÀ GÃ THỢ MAY


Em dỗi hờn: - anh chỉ gã thợ may
Sớm tối khom lưng theo từng mũi chỉ
Khi ngoài kia đời chen nhau mộng mị
Anh ở nơi này nắn nót những đường ly

Em dỗi hờn, em muốn bước ra đi
Bởi yêu anh đâu có gì lãng mạng
Và tương lai - như hoàng hôn bảng lảng
Đêm tối dần ( dẫu sau đó bình minh)!

Em dỗi hờn anh chỉ biết lặng thinh
Đành chấp nhận nếu chúng mình dang dở
Nhưng xin em đừng thêm lần nức nở
Duyên tình nghèo tủi phận gã thợ may

Yêu em nhiều, anh thật nhẹ đôi tay
Giữ mảnh vải như giữ tình chung thủy
Anh thấy em trong đường kim mũi chỉ
Hai đứa mình như thân trước thân sau

Em ơi em dẫu cuộc đời bể dâu
Người ta đến rồi đi trong lặng lẽ
Anh ở đây đặt khuy, kẻ ve bẻ
May một đường tình thành nỗi nhớ em yêu

Đời thợ may niềm vui cũng rất nhiều
Đặt cơi ngực tìm trái tim ở đó
Đường thẳng, cong, zíc zắc rồi đột nhỏ
Như một nhạc công trầm bổng những phím đàn

Anh đặt thước tìm vị trí dọc ngang
Rồi cân đối với eo, mông, vai, ngực
Như họa sỹ theo trường phái tả thực
Phấn vẽ định hình ra áo một sớm mai

Lỡ chúng mình duyên hai đứa chia hai
Anh vẫn sẽ đời thợ may khờ dại
Và anh sẽ chờ em ngày trở lại
Như cung đường nối tiếp một cầu vai!
sưu tập 01-04-2018 TP Hồ Chí Minh