Có những lúc mình tưởng đã quên
Nhưng không hiểu sao lòng lại nhớ
Bước đi thời gian làm mình cứ ngỡ
Chuyện ngày qua chẳng để chôn sâu
Kỹ niệm ngày xưa chẳng có gì đâu
Viết mực lướt lem nhập nhòe trang giấy trắng
Vậy mà hai đứa lại giận nhau
Vậy tôi bảo lòng chẵng có gì đâu
Hoa phượng rụng đầy có gì để gợi
Thế mà rồi sao mình vẫn đợi
Năm học cuối cùng hai đứa cách xa
Thì đành thôi dĩ vãng đã qua
Cây phượng già qua mùa lá rụng
Đừng để lòng mình hóa thành thung lũng
Lúc chỉ một mình hát những lời câm
Mười mấy xuân rồi có hay đâu
kỹ niệm ngày xưa tưởng nhạt màu ..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét